"Phu thê đương nhiên là chim cùng rừng!" Triệu Nhữ Thành khoé miệng rỉ máu cười, lấy kiếm đỡ kiếm, tiếp tục tiến lên: "Có lẽ các ngươi đồng lâm dị mộng, còn ta và Vân Vân thì muốn cùng cành mà đậu, đồng huyệt mà tang."
Hoàn Nhan Thanh Sương còn định nói, một bàn tay từ phía sau vươn ra, vỗ nhẹ lên vai nàng.